Thông tin truyện Phụng Chỉ Thành Hôn Full

Phụng Chỉ Thành Hôn

Phụng Chỉ Thành Hôn

Trạng thái:

Full

Từ khóa tìm kiếm:

rungtruyen.com
Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt

Bạn đang đọc Review Truyện Phụng Chỉ Thành Hôn Full + phiên ngoại. Từ Đoan Nghi, một cô gái xuất thân danh môn, với vẻ hiền hậu và duyên dáng vượt trội, được biết đến trong giới kinh sư là “đóa hoa tươi thắm cắm trên bãi phân trâu” giữa muôn vàn công tử quý tộc ao ước. Tuy nhiên, số phận của nàng lại trớ trêu hơn bao giờ hết khi mối hôn sự định sẵn không như mọi người tưởng, mà lại biến thành một “trận chiến” giữa những lòng tự trọng, giữa những mưu đồ gia đình và cả những ký ức tuổi thơ ngọt ngào xen lẫn nỗi đau.

Tác giả: Kỳ Quân Chiết Chi.

Văn án, trích đoạn và review Truyện Phụng Chỉ Thành Hôn Full:

Từ Đoan Nghi, với quá khứ lớn lên trong danh môn danh tiếng tại kinh sư, từ nhỏ đã được nuôi dưỡng với những giá trị cao quý và được bao quanh bởi vô vàn công tử quý tộc, vốn mơ ước được cưới nàng. Nhưng số phận lại định mệnh cho nàng một cuộc đời đầy nghịch lý: nàng vui mừng đến nhường nào khi được “gả” cho Tạ Thanh Nhai – một kẻ ăn chơi lêu lổng, phóng túng trác táng, mặc dù bề ngoài của hắn tuấn tú, vô song, nhưng gia cảnh sa sút, bản thân không ra gì, và chắc chắn không nằm trong tầm với của những mối hôn sự hoàng gia mà tất cả những công tử khác đều mơ ước.

Khi thánh chỉ tứ hôn được ban xuống, cả giới danh nhân trong kinh sư suýt nữa phải “đánh cho một trận” cho Tạ Thanh Nhai. Ai cũng tiếc nuối thay cho Từ Đoan Nghi, như thể nàng là một đóa hoa tươi thắm được cắm trên bãi phân trâu – một hình ảnh vừa ngây thơ lại vừa bi thương. Nhưng chỉ có Từ Đoan Nghi mới hiểu được niềm vui nho nhỏ của chính mình, bởi nàng biết rõ rằng, dù Tạ Thanh Nhai không thích nàng, nàng vẫn quyết định an phận thủ thường, không bao giờ can thiệp vào chuyện của hắn.

Thế nhưng, số phận vốn không phải lúc nào cũng chịu khuất dưới sự im lặng của một người phụ nữ hiền từ. Sau khi thành thân, Tạ Thanh Nhai, kẻ từng cố gắng che giấu bản chất phóng túng của mình bằng cách giả vờ là người “phóng đãng vô dụng”, dần dần cảm thấy bất an với sự im lặng, thản nhiên và cả sự thờ ơ của Từ Đoan Nghi. Một ngày nọ, trong khoảnh khắc không thể chối từ được, hắn ép nàng vào bên khung cửa sổ, cắn nhẹ vào cổ nàng và với giọng khàn khàn hỏi:

“Từ Đoan Nghi, ta bảo nàng đừng quản ta, nàng thật sự không quản ta sao?”

Lời nói ấy như một tiếng chuông báo thức, khiến Tạ Thanh Nhai bộc lộ ra sự bực bội và bất lực; hắn trổ tình yêu một cách lúng túng, bất lực và cuối cùng bất chợt gục mặt vào bờ vai nàng, thốt lên:

“Từ Đoan Nghi, nàng đúng là từ nhỏ đã biết cách trị ta.”

Dù Tạ Thanh Nhai được nhiều người trong giới ca ngợi, được đánh giá là thiếu niên tướng quân tuổi trẻ tài cao, đã lập nên nhiều chiến công hiển hách, nhưng trong một trận chiến đã mất đi tất cả, hắn chỉ biết giả vờ làm kẻ vô dụng để bảo vệ danh dự của phủ Nam An Vương và che chở cho những đứa trẻ còn thơ dại. Hắn biết rằng, sự tồn tại của Từ Đoan Nghi không chỉ là niềm tự hào của Thái hậu Chiêu Dụ, người mà nàng là cháu gái ruột và Trưởng Công Chúa duy nhất mang họ ngoại được ở lại trong cung, mà còn là một mảnh ghép không thể thiếu của những mưu đồ chính trị, của những kế hoạch hôn nhân đã được định sẵn từ bé.

Trong kinh thành, mùa đông bắt đầu về với tuyết rơi dày đặc. Cả thành phố như hóa thành một tòa thành tuyết trắng xoá, mang theo cả những lời chúc phúc của người xưa: “Tuyết rơi báo hiệu mùa màng bội thu.” Ngay cả trong hoàng cung cũng không ngoại lệ. Sau khi thức dậy và chỉnh trang, Từ Đoan Nghi hướng về chính điện, nơi Chiêu Dụ Thái Hậu cư ngụ. Được che chở, được quý mến từ khi mới sáu tuổi, nàng từ nhỏ đã sống giữa lòng cung đình với biết bao áp lực và mong đợi. Dù bên ngoài lạnh giá, gió tuyết buốt cắt, nàng vẫn toát lên vẻ thanh khiết, dịu dàng và quyền uy của một Trưởng Công Chúa duy nhất của triều Đại Hạ.

Những khoảnh khắc đó, khi Từ Đoan Nghi bước ra dưới mái hiên che chở, người cung nhân cùng thái giám lập tức cúi chào với lời “Điện hạ” kính cẩn, nhưng bên trong nàng lại trĩu nặng bao tâm sự. Nàng nhớ lại những lời bàn tán rôm rả của cung nhân: những người thì lo lắng cho sức khỏe dì mẫu, lo sợ rằng “tâm can bảo bối” của mình đã nhiễm lạnh, khiến Thái Hậu không giữ nổi mạng. Nàng càng nhận ra rằng, dưới vỏ bọc của một gia đình quyền quý, những mối hôn sự và những quyết định chính trị luôn là đề tài nóng bỏng, luôn khiến cho những người như nàng – người vốn có chút tài năng, nhưng lại bị giam cầm bởi trách nhiệm và định kiến – phải đối mặt với những áp lực không thể tránh khỏi.

Chuyện hôn sự giữa Bảo Châu và Tạ Thanh Nhai vốn được định từ bốn năm trước, khi Tạ Thanh Nhai là thiếu niên tướng quân tài cao, có dung mạo xuất chúng, là niềm mơ ước của vô số công tử quý tộc. Dự định ban đầu là sau khi Bảo Châu cập kê, nàng sẽ bái đường thành thân cùng Nam An Vương, nhưng không ngờ rằng, mấy ngày trước đó, Bảo Châu bỗng khóc lóc tiến cung, kiên quyết đòi dì mẫu thu hồi mệnh lệnh, thề rằng thà chết cũng không chịu gả cho Nam An Vương, thậm chí dám tuyên bố rằng nếu bị ép buộc, nàng sẽ treo cổ hay đập đầu vào tường. Từ đó, mọi chuyện trở nên hỗn loạn, gia đình, triều đình, và cả các cựu thần Nho đều phải bận tâm đến chuyện này.

Chính trong lúc đó, Từ Đoan Nghi – với tâm hồn dịu dàng, trí tuệ sắc bén và lòng trung thành với gia đình – lặng lẽ quan sát và suy nghĩ. Dù nàng được mọi người ngưỡng mộ, được coi là biểu tượng của sự cao quý trong triều đình, nhưng bên trong nàng luôn tồn tại một niềm bất mãn nhỏ nhoi đối với cách mà số phận đã sắp đặt cho mình. Nàng biết rằng, từ nhỏ đã được định sẵn làm người phụ, làm kẻ giúp đỡ nam chính, nhưng dần dần, qua thời gian, nàng nhận ra rằng, chính sự im lặng, chính sự cống hiến không ngừng mà đã khiến cho bản thân trở nên yếu đuối, kém cỏi.

Và rồi, giữa mùa đông giá rét, giữa cảnh tuyết trắng xóa của kinh thành, Từ Đoan Nghi thầm quyết định rằng: nàng sẽ không bao giờ để bản thân chỉ là một “phụng chỉ thành hôn” theo cách cũ. Nàng sẽ làm chủ số phận của mình, sẽ sống theo cách của chính mình. Sự thay đổi bắt đầu từ những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Khi nàng gặp Tạ Thanh Nhai, mặc dù hắn ban đầu xa lánh nàng như tránh tà, nàng vẫn an phận thủ thường, không xen vào chuyện của hắn, bởi nàng hiểu rằng, nếu can thiệp vào cuộc đời của kẻ mà hắn vốn không yêu, chỉ có thể làm cho tình hình trở nên rối ren hơn. Nhưng rồi, sau một thời gian, Tạ Thanh Nhai dần không thể chịu đựng được sự im lặng ấy. Một ngày nọ, hắn ép nàng vào bên khung cửa sổ, nhẹ nhàng cắn vào cổ nàng, như thể muốn nhắc nàng rằng “đừng quản ta”, nhưng lại đồng thời thổ lộ ra cảm xúc bối rối, bất lực và cả chút yêu thương khắc khoải. Trong khoảnh khắc đó, Tạ Thanh Nhai, người từng tự hào là thiếu niên tài cao, danh tiếng rạng ngời, bất lực trước chính cảm xúc của mình, đã thốt lên: “Từ Đoan Nghi, nàng đúng là từ nhỏ đã biết cách trị ta.”

Câu nói ấy như vừa khẳng định được quyền lực của Từ Đoan Nghi, vừa vỏ bọc một nỗi đau, một sự thất vọng sâu kín của Tạ Thanh Nhai – người không chỉ chịu áp lực từ danh dự của phủ Nam An Vương mà còn phải đối mặt với những mưu đồ hôn nhân, những quyết định mà bản thân hắn không hề muốn chấp nhận. Hắn từng nhiều lần muốn chạy trốn, muốn giết Từ Đoan Nghi để kiểm soát cuộc đời mình, nhưng cuối cùng, chỉ còn lại bản thân hắn tỉnh táo, trầm luân giữa tình yêu và lòng tự trọng, giữa những mưu đồ gia đình và cảm xúc cá nhân.

Trong bối cảnh đó, giữa những cơn gió lạnh của mùa đông, dưới bầu trời tuyết trắng, Từ Đoan Nghi cũng phải đối mặt với những suy nghĩ trăn trở của riêng mình. Dù được cha mẹ và Thái Hậu yêu mến, dù được che chở như một Trưởng Công Chúa duy nhất của triều Đại Hạ, nhưng nàng lại cảm thấy nỗi cô đơn, nỗi áp lực vô hình của những định kiến, của trách nhiệm gia đình và của những mưu đồ chính trị xen lẫn. Nàng luôn biết rằng, để bảo vệ danh dự gia đình và giữ vững vị thế của mình trong triều đình, nàng phải liên tục đưa ra những quyết định khôn ngoan, phải biết cách điều chỉnh giữa tình cảm cá nhân và lợi ích chung. Và trong tất cả, mối quan hệ với Tạ Thanh Nhai đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc đời nàng, một mối tình dở khóe mà giữa đó, tồn tại cả những phút giây yêu thương sâu lắng lẫn những khoảng cách cảm xúc nan giải.

Chuyện tình của Từ Đoan Nghi và Tạ Thanh Nhai được bao quanh bởi những tình tiết gia đình phức tạp, những mưu đồ hôn nhân đã được sắp đặt từ bé, cùng với bối cảnh lịch sử của triều đình và xã hội phong kiến. Câu chuyện không chỉ dừng lại ở mối quan hệ đôi lứa mà còn là bức tranh toàn cảnh của một thời đại, của những định kiến, của những sự tranh giành quyền lực, của những cuộc đấu tranh không khoan nhượng giữa các thế lực khác nhau. Từ Đoan Nghi, với tài năng, vẻ đẹp hiền hậu và trí tuệ sắc bén, dù bị mọi người ca ngợi nhưng cũng phải gánh chịu không ít đau đớn, mất mát và hy sinh để bảo vệ bản thân, để giữ vững danh dự gia đình. Trong khi đó, Tạ Thanh Nhai – người mà bề ngoài tuấn tú, nhưng bên trong lại mang theo những nỗi bất an, những mưu đồ và cả niềm yêu thương đầy mâu thuẫn – cũng phải vật lộn giữa trách nhiệm và cảm xúc, giữa danh dự và tình yêu riêng.

Nhưng chính trong những mâu thuẫn ấy, trong những giây phút hờn giận, trong những cuộc tranh cãi đầy cảm xúc bên khung cửa sổ giữa mùa đông rét mướt, Từ Đoan Nghi dần dần khẳng định được quyền lực của mình. Nàng không chỉ là “phụng chỉ thành hôn” – kẻ được định mệnh để phục vụ cho một mối quan hệ phụ thuộc, mà còn là người có thể tự quyết định số phận của mình, có thể dùng tình yêu và trí tuệ của bản thân để biến những điều không thể thành có thể. Chính từ khoảnh khắc Tạ Thanh Nhai dường như bất lực trước chính cảm xúc của mình, nàng đã nhận ra rằng, tình yêu không nhất thiết phải là sự cống hiến đơn phương, mà có thể là một cuộc chiến giữa lòng tự trọng và những định kiến đã được sắp đặt từ trước.

Giữa bối cảnh của triều đình phong kiến, nơi mà những mối hôn nhân không chỉ là sự kết hợp của tình yêu mà còn là chiến trường của danh dự và quyền lực, câu chuyện “Phụng Chỉ Thành Hôn” đã mở ra một chương mới, nơi mà tình yêu, dù có trải qua bao gian truân, vẫn có thể được tái hiện một cách ngọt ngào và đầy ý nghĩa. Nàng Từ Đoan Nghi, từ khi còn bé đã được nuôi dưỡng trong lòng cung điện, được Thái Hậu Chiêu Dụ đặc biệt yêu mến, đã luôn được kỳ vọng sẽ trở thành biểu tượng của sự cao quý và lòng nhân hậu. Tuy nhiên, những biến cố của cuộc đời, những mưu đồ hôn nhân từ gia đình và cả những ký ức tuổi thơ, đã tạo nên một Từ Đoan Nghi vừa yếu đuối, vừa kiên cường, vừa mang theo trong mình cả nỗi đau và niềm tin mãnh liệt vào một tình yêu đúng đắn.

Qua từng trang sách, độc giả không chỉ được chứng kiến cuộc đấu tranh giữa tình yêu và định mệnh, giữa những mưu đồ gia đình và cảm xúc cá nhân, mà còn cảm nhận được sự thay đổi tâm hồn, sự trưởng thành của một người phụ nữ đã từ bỏ những giá trị xưa cũ để tìm kiếm hạnh phúc đích thực cho chính mình. Từ những lúc Từ Đoan Nghi trăn trở trong cô đơn dưới ánh gió tuyết lạnh, cho đến những khoảnh khắc đầy cảm xúc bên khung cửa sổ, nơi Tạ Thanh Nhai bộc lộ những lời thì thầm dứt khoát và cả những phút giây yếu ớt của lòng người, câu chuyện đã khắc họa một bức tranh đa chiều của tình yêu – một tình yêu không chỉ là sự dâng hiến, mà còn là sự chấp nhận, là sự tha thứ và là niềm tin vào một ngày mai tốt đẹp hơn.

Cuối cùng, “Phụng Chỉ Thành Hôn” là câu chuyện của những con người dám yêu, dám mơ ước và dám đứng lên bảo vệ chính mình trước những định kiến cứng nhắc của xã hội phong kiến. Nó là bản hùng ca của lòng tự trọng, của sự khẳng định giá trị bản thân giữa những mưu đồ hôn nhân, của niềm tin rằng, dù số phận có vùi dập bao nhiêu lần, thì chỉ cần ta không bao giờ từ bỏ, thì cuối cùng, tình yêu đích thực và hạnh phúc sẽ tự tìm về bên ta. Đây chính là thông điệp mà tác phẩm muốn gửi gắm đến mọi độc giả: Hãy sống thật với chính mình, hãy dám yêu và dám bảo vệ lòng tự trọng, bởi vì chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể biến những điều không thể thành có thể, biến số phận ban đầu thành một khúc ca của hạnh phúc và thành công.

Với lối viết sảng văn, tinh tế nhưng không kém phần sắc bén, “Phụng Chỉ Thành Hôn” không chỉ mang đến những pha đối thoại hài hước, những màn “vả mặt” đầy bất ngờ mà còn chứa đựng những suy tư sâu sắc về tình yêu, danh dự và số phận. Câu chuyện của Từ Đoan Nghi và Tạ Thanh Nhai sẽ khiến bạn cười, rơi nước mắt và tự hỏi rằng: liệu tình yêu có thật sự là thứ có thể chiến thắng mọi thứ, hay chỉ là một trò chơi của định mệnh, của số phận đã được sắp đặt từ trước?

Như vậy, “Phụng Chỉ Thành Hôn” chính là hành trình của một người phụ nữ vượt qua nghịch cảnh, của một trái tim kiên cường không chấp nhận sự phai mờ của những giá trị đích thực. Từ Đoan Nghi, người được mệnh danh là “đóa hoa tươi thắm” giữa bãi phân trâu, đã tự mình biến những vết thương của quá khứ thành sức mạnh, đã biến sự im lặng của mình thành tiếng nói của một trái tim không chịu khuất phục. Và trong hành trình ấy, dù có bao nhiêu giông bão, dù có bao nhiêu mưu đồ từ gia đình, nàng vẫn vững tin rằng, tình yêu đích thực và hạnh phúc không đến từ việc phụng chỉ, mà đến từ chính cách mà ta biết tự yêu thương và tự xây dựng tương lai cho riêng mình. Đây là câu chuyện của những người dám mơ, dám thay đổi, và dám sống trọn vẹn – một tác phẩm khiến cho mỗi độc giả đều có thể tìm thấy trong đó nguồn cảm hứng để đứng lên, để nói “không” với số phận, để sống thật với chính mình.



Sau khi đọc xong bộ truyện Phụng Chỉ Thành Hôn full miễn phí bạn có cảm nhận gì không? Hãy đánh giá 10 sao nếu nó thực sự hay, rồi thử đọc tiếp truyện Tình Kiếp Chưa Trọn khá là hay cùng với truyện Sau Khi Sống Lại, Nương Ta Lạnh Lòng Rồi cũng đang được rất nhiều độc giả đánh giá cao và cho thang điểm tuyệt vời, trải nghiệm ngay nào.


Từ khóa tìm kiếm: đọc truyện Tiên Nghịch full Phụng Chỉ Thành Hôn review chương mới nhất, truyenfull, trumtruyen, zingtruyen, wikidich, dtruyen, sstruyen, truyenyy, wattpad, noveltoon, truyenchu, truyenhdx, tamlinh247, truyencv, medoctruyen, truyendocnhieu, thichtruyen, truyencuatui, truyenvip, monkeyd, truyen30h.

Bình luận truyện

DMCA.com Protection Status

CC0
Website Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí. ISO3166.

Creative Commons License
Hoạt động theo giấy phép của Creative Commons Attribution 4.0 International License.Đọc Truyện Chữ Full Hay Online Miễn Phí